VĨNH BẢO SANG THU
(Đã được Hội nhà văn Việt Nam đăng tại tập thơ Bút Sinh Hương, năm 2020)
Nắng vàng phai ngập ngừng thoa mắt lá
Sóng lăn tăn chở mùa hạ xa dần
Từng chùm heo may rung se bờ đá
Diều vi vu để mây lượn tần ngần!
*
Gió đưa hương thu thơm lên đôi má
Ta trải lòng trên bãi cỏ non tơ
Những sân, si ... bỗng trở thành xa lạ
Chỉ còn thơ và trời biếc cao vời.
Th.S Phạm Xuân Hưng